PhamDuy.com - Trang web lưu giữ di sản âm nhạc Phạm Duy
  • pd showcase01 976x400
  • pd showcase02 1200x400
  • pd showcase03 1200x400
  • pd showcase04 1200x400
  • pd showcase05 1200x400
  • pd showcase06 1200x400
  • pd showcase08 1200x400
  • pd showcase09 1200x400
  • PD Paintings
  • 2003 1200x400

Julie Quang Julie Quang

Julie

Trường Kỳ

Có những giọng ca mà khi nhắc đến tên, người ta liền nghĩ ngay đến một nhạc phẩm tiêu biểu do giọng ca đó trình bày. Tên của nhạc phẩm và tên ca sĩ đã gắn liền với nhau như hình với bóng. Chẳng hạn khi nói đến Julie thì chắc chắn phải nhắc đến nhạc phẩm Mùa Thu Chết của Phạm Duy. Qua bao biến đổi của thời gian, qua bao đổi thay của hoàn cảnh, nhưng cho đến nay mỗi khi nhắc tới Julie là người ta nhắc đến Mùa Thu Chết. Sau hơn 30 năm đi hát, khởi đầu bằng sự cộng tác với nhiều ban nhạc trẻ tại Sài Gòn trước kia, Julie hiện nay tuy không còn hoạt động mạnh mẽ như trước, nhưng tiếng hát của cô vẫn luôn còn một chỗ đứng trong tâm hồn những người yêu nhạc.

Tính cho đến nay Julie đã thực hiện nhiều băng nhạc và CD, trong số đó có những tác phẩm đòi hỏi một nghệ thuật thưởng thức cao, chẳng hạn những nhạc phẩm mang âm điệu Jazz hoặc Blues, nhưng một khi đã ưa thích người ta sẽ trở nên gắn bó hơn, nhất là với giọng ca diễn tả những nhạc phẩm đó.

Xem tiếp...

Môi Son Julie - [1] "Tưởng Như Còn Người Yêu"

Môi Son Julie - Tự Truyện - Phần 1

Ngày mai đi nhận xác chồng
Say đi để thấy mình không là mình
Ngày mai đi nhận xác anh
Cuồng si thuở ấy, hiển linh bây giờ
Cao nguyên hoang lạnh ơ hờ
Như môi góa phụ nhạt mờ vết son
Tình ta không thể vuông tròn
Say đi mà tưởng như còn người yêu
(thơ Lê Thị Ý, Phạm Duy phổ nhạc)

Tưởng Như Còn Người Yêu - Julie Quang trình bày



1. "Tưởng Như Còn Người Yêu"

Ngày đó Julie Quang đã khóc thay cho thân phận những chinh phụ trong thời chiến qua ca khúc Tưởng Như Còn Người Yêu. Bài hát làm chùn chân chiến sĩ, chấn thương sọ não vợ con lính. Ngọc Chánh lỗ vốn vì bài hát bị cấm phổ biến lý do nhạc phản chiến . Tuy vậy ca khúc và tiếng hát lồng lộng trong gió, còn mang theo mùi Tử khí bay xa.

Xem tiếp...

Môi Son Julie - [2] Thần chết và Mộng tưởng

Môi Son Julie - Tự Truyện - Phần 2


 
120 tiếng đồng hồ còn lại của một Thần tượng.

5 ngày trước lúc vị Sao rơi.

Ngồi bên Thần Chết vuốt ve bàn tay anh ... phiêu diêu mộng tưởng đến... ngày tình đầu lên ngôi ...

Thời gian Bốn mươi Bốn năm trước.

Không gian: biển Cap Saint-Jacques – Vũng Tàu.

Ngày đó có anh cùng dạo chơi trên Biển Vắng một mùa hè nhiệt đới nóng như thiêu ... Trời Đất hiu hiu. Đôi uyên ương cuống cuồng yêu.

Em đeo sát anh. Anh bơi xa tít bờ bến... xong ... anh giả vờ đánh rơi em giữa Bể để anh bồng anh bế. Anh làm Dũng sĩ cứu giai nhân.

Trò chơi này Anh tự chế để cua Đào – Cá nào chẳng mắc câu.

Xem tiếp...

Môi Son Julie - [3] Tín hiệu Chàng

Môi Son Julie - Tự Truyện - Phần 3



Không gian vẫn quyện mùi hương cũ.

Thời gian còn đượm một màu tang ...

Mời bạn ngồi xuống ... ta nói tiếp chuyện dở dang.

Thời gian cách nay trên dưới 10 năm.

Trong một lần sinh nhật anh, tôi đi với Nguyệt Mi bạn gái anh đến một nhà hàng do chủ nhân thết đãi tiệc sinh nhật anh, trong bàn có chị Hòa là người có phòng trà văn nghệ . Những ca sĩ đi về Việt Nam hát hầu hết đều trình diễn nơi tụ điểm của chị và chị là phu nhân anh Vũ Xuân Hùng. Tôi sẽ nhắc đến một lần khác cái duyên văn nghệ của tôi và nhạc sĩ Vũ Xuân Hùng.

- Duy Quang nhờ chị giúp Julie lấy giấy phép để hát ở Việt Nam.

Xem tiếp...

Môi Son Julie - [4] “Mùa Thu Chết”

Môi Son Julie - Tự Truyện - Phần 4

"Hương Thời Gian, mùi thạch thảo, em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em"
Guillaume Apolinaire



Bài hát như ám vận vào đời Nàng.

Bài hát có định mệnh nào trong cuộc đời Nàng mà những tảng màu ảm đạm của một Mùa Thu bên trời Âu đã bao phủ. Mặt đất buồn rầu chuẩn bị cho một mùa Tang phải đến khi Đông sang.

Không gian xao xác lá vàng rơi khắp lối ... rung cả trên lối đi ... làm đôi khi vang lên tiếng oán than ròn rã của lá vàng rơi trên đường bị dẫm nát dưới chân người qua lại.

Xem tiếp...

Môi Son Julie - [6] Độc Thoại Với Bố

Môi Son Julie - Tự Truyện - Phần 6 (phần 5 là mail của người đọc)

Ngồi hàng giờ trước hình Bố. Ngắm nhìn Bố thật kỹ, thật lâu để nhốt tất cả hình ảnh trước mặt vào trong tâm trí. Chưa bao giờ con nhìn Bố thật lâu thật kỹ như lúc này.



Bức hình ai đó chụp lúc Bố còn khỏe. Gương mặt ghi đậm dấu vết thời gian Bố già nua. Nỗi ưu tư khắc khoải lãng đãng trong ánh mắt. Niềm quyến luyến với cuộc đời. Những nỗi niềm ấy dường như đọng lại nguyên một khối tình để lại cho nhân gian.

Xem tiếp...

Môi Son Julie - [7] Trở Về Chốn Cũ

Julie Quang

Ghi lại những cảm nghĩ của một chuyến đi xa là một việc làm nho nhỏ không đáng kể. Những tiêu cực tích cực trong xã hội hay trong đời sống cá nhân mỗi người đầy dẫy ra đó, nói hoài nói mãi không hết chuyện người ta. . . Như tôi trong đám người ta không khác, tôi có những chuyện rối rắm không nói ra, có những gút mắc muốn tháo gỡ, và chỉ có tôi tự chữa thương cho mình. Bằng cách nào tôi chưa biết, nhưng khi viết ra những cảm nghĩ của mình và được đón nhận chân thành nơi bạn đọc. Tôi biết sâu sắc trong tôi cần có người nghe. Tôi hát, cần có người nghe và ngày nay tôi giải bày cũng có người nghe. Tôi hát, hay tôi viết đều có người thưởng thức. Tôi thật hạnh phúc khi có người lắng nghe mình.

Xem tiếp...

Môi Son Julie - [8] Về Một Đôi Song Ca Khi Sài Gòn Hòn Ngọc Viễn Đông

Julie Quang

Cả hai là một đôi trên sân khấu của các Câu Lạc Bộ Mỹ và những phòng trà hộp đêm tại Sài Thành lúc bấy giờ, lúc Sài Gòn là Hòn Ngọc Viễn Đông.

Cùng thời với họ còn có những cặp duet ca nhạc sĩ Lê Uyên & Phương, Từ Công Phụng & Từ Dung, Thanh Lan & Nhật Trường (đôi song ca này đặc biệt chỉ xuất hiện trên màn ảnh nhỏ tivi, thường diễn xuất những bài nhạc mang kịch tính nói lên những cuộc tình mất mát và những tai ương trong chiến tranh), là những cặp hát đôi lý tưởng của các sân khấu nhỏ và phòng trà ca nhạc ở Sài Gòn. Đến các sân khấu lớn Đại Nhạc Hội thì các đôi cặp lớn nhỏ gì cũng bị chìm xuồng trước cặp sóng thần Mai Lệ Huyền & Hùng Cường.

Xem tiếp...

Môi Son Julie - [9] Mái Tóc Chị Hoài

dâng hương hồn Má

Julie Quang

Má tôi tên Hoài. Nguyễn Thị Hoài. Chị Hoài.

Người đã gây nguồn cảm hứng cho Bố Phạm Duy viết nên bản nhạc Mái Tóc Chị Hoài để tôi hát.

Ngày đó nghe Má kể. Chị Hoài dắt díu ba đứa con về tá túc với cha mẹ ruột sau khi chồng chị, ông A. phải dời nhiệm sở. Ông thuyên chuyển đến Lào – Viên Chăn chỉ cách hơn một giờ bay của phi cơ. Tuy không xa gì mấy nhưng chị Hoài nhất định không theo chồng cũng bởi có lần chị đã nghe theo lời người đàn ông chị gọi là chồng để dấn thân vào chốn viễn xứ.

Xem tiếp...

Môi Son Julie - [10] Nàng

Julie Quang

Cái chữ (Nàng) tôi biết đến khi đọc lén bức thư Chàng gửi về nhà thăm bố mẹ. Trong đó tôi được giới thiệu là Nàng. Cái từ ngữ để gọi người phụ nữ, lần đầu tiên có người gọi tôi như thế (tôi quen nghe người ta gọi nhân vật thứ ba là nó hay thằng hoặc con). Tôi thầm nghe điều gì rất âu yếm và trân quý trong cái từ ngữ lạ hoắc kia. Tôi được vuốt ve mơn trớn bởi cái âm thanh cảm thụ được ngôn ngữ của ái tình sắc màu của tình yêu chỉ vỏn vẹn gói trọn trong một chữ Nàng cái từ nàng rất xa lạ từ trước bỗng dưng nhảy tót vào lòng và ở lại luôn trong đó chẳng chịu đi. Tôi yêu thích chữ Nàng kể từ đó.

Xem tiếp...