Môi Son Julie - [2] Thần chết và Mộng tưởng
- Details
- Written by Julie Quang
- Hits: 5045
120 tiếng đồng hồ còn lại của một Thần tượng.
5 ngày trước lúc vị Sao rơi.
Ngồi bên Thần Chết vuốt ve bàn tay anh ... phiêu diêu mộng tưởng đến... ngày tình đầu lên ngôi ...
Thời gian Bốn mươi Bốn năm trước.
Không gian: biển Cap Saint-Jacques – Vũng Tàu.
Ngày đó có anh cùng dạo chơi trên Biển Vắng một mùa hè nhiệt đới nóng như thiêu ... Trời Đất hiu hiu. Đôi uyên ương cuống cuồng yêu.
Em đeo sát anh. Anh bơi xa tít bờ bến... xong ... anh giả vờ đánh rơi em giữa Bể để anh bồng anh bế. Anh làm Dũng sĩ cứu giai nhân.
Trò chơi này Anh tự chế để cua Đào – Cá nào chẳng mắc câu.
Biển trùng rùng sóng làm chứng cho đôi tình nhân. Tuổi trẻ say đắm nồng nàn, em gửi em vào bản tình ca ...
The shadow of your smile when you are gone
Will color all my dreams and light the dawn
Look into my eyes, my love, and see
All the lovely things you are to me
Our wistful little star was far too high
A teardrop kissed your lips and so did I
Now when I remember spring
All the joy that love can bring
I will be remembering
The Shadow of your smile...
The shadow of your smile - Barbara Streisand - youtube
Thời gian khởi đầu ca hát, những năm cuối thập niên 1969, tôi tuổi teen như con thiêu thân, tự mình chắp đôi cánh nhung thiên thần "lao vào lửa". Tự mình lao vào hát nhạc Pháp nhạc Anh cho các căn cứ quân đội Hoa Kỳ ở Long Bình, Biên Hòa, Nha Trang, Ban Mê Thuột, Tân Sơn Nhất ... Lúc đó tôi nào biết Duy Quang là con trai nhạc sĩ Phạm Duy.
Câu hát đầu tiên trên môi anh ngọt: "Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây. Lòng anh mở với quạt này. Trăm con chim mộng về bay đầu giường ..." (thơ Huy Cận). Làm sao em quên được nỗi hạnh phúc run rẩy khi hai đứa lần đầu tiên cắn vào trái cấm.
Ngậm Ngùi, nhạc Phạm Duy (1990)
Đây là thời kỳ trăng của hai chúng mình. Em nhớ không sai. Hai chúng ta ra Nha Trang để được Tự Do yêu mà không bị giám sát bởi gia đình ...
Hai trẻ chắt chiu dành dụm được một số tiền để mua lại một số dụng cụ âm thanh, đàn trống, do những ban nhạc Mỹ khi về nước họ để lại.
Và chúng tôi đã thành lập ban nhạc gia đình: "The Dreammers". Nhờ Chàng, tôi bắt đầu tập ca nhạc Việt. Không bao lâu sau, tôi được khán thính giả Việt biết đến với bài Mùa Thu Chết, nhạc Phạm Duy phổ thơ Apollinaire. Rồi tôi bắt đầu nổi danh với một lọat tình ca thời chinh chiến. Danh vọng đến với chúng tôi cũng là lúc "Hai năm tình lận đận, hai đứa cùng xanh xao ... cùng thở dài như nhau" .
Sau 1975 em Paris còn anh Sàigòn. Chúng ta tái hồi sau 5 năm cách biệt.
Và rồi Tình cũng đã tan mau theo bọt nước ...
Trên dòng đời xuôi ngược sau này, đôi khi lỡ chạm mắt nhau – Anh làm khách lạ - Em ngại ngùng ... đau ...
tấm ảnh ghi lại 2 người ...
mỗi người nhìn một hướng đời ...
(ảnh do nhiếp ảnh gia Trần Cao Lĩnh ghi)
Bao giờ anh cũng hài hước một cách tự nhiên. Điều anh đã không bao giờ biểu lộ trên sân khấu. Người ta biết Duy Quang với "Đưa em về dưới mưa. Nói năng chi cũng thừa. Đưa em về dưới mưa. Áo em bùn lưa thưa." Hay "Tôi xin người cứ gian dối. Nhưng xin người đừng lìa xa tôi". Khán giả đã nào biết đến một Duy Quang có máu hài một cách điềm nhiên. Không nhăn nhở. Không tay chân múa may để hỗ trợ cho câu chuyện, không cười trước và sau khán giả. Khán giả đây là bạn bè thân hữu rất khoái nghe anh tấu hài như mê nghe anh hát vậy.
Trong gia đình họ Phạm, nhiều lần tôi nghe kể về Ông Phạm Duy Tốn, Ông Nội của anh, là người có duyên hài. Gin hài trong anh là do di truyền dòng họ Phạm, đến đời anh cũng đã 3 đời... 3 thế hệ ....
Khi khôi hài tiếu lâm châm biếm anh rất giống bố Phạm Duy. Kể cả tấm lòng yêu quý âm nhạc, muốn cống hiến cho cuộc đời đến lúc cuối cùng, anh đều giống Bố.
Còn lúc khác anh giống y Mẹ Thái khi ôn tồn nhỏ nhẻ mà "con ong vò vẽ cung phải im re" để lắng nghe anh nói.
Cái Duyên dáng và sức thu hút nơi anh không chỉ riêng Nữ giới mà Nam giới cũng khóai mê anh. Với bạn bè anh thích cụng ly và vô tư tấu hài . ID và chữ ký Duy Quang không nhái được, không sao nhái được .Cái Duyên của anh đã để lại trong lòng mọi người một Duy Quang độc đáo. Khiến mọi người phải nhớ một Duy Quang – the One and the Only ...
Câu chuyện Tếu sau đây nói lên tính khôi hài của anh. Ngay cả lúc tình hình xấu nhất, Duy Quang cũng tỏ ra thản nhiên để trấn an mọi người.
Cô y tá bước vào phòng bệnh nhân thay thuốc và chào mọi người buổi sáng .
Trong phòng người thăm hầu hết là thân nhân.
- Đau quá. Duy Quang nói.
- Anh lập lại: "Ôi đau quá".
Mọi người hoảng hốt không biết anh đau ở mô ?
- Anh đau đâu ? Cô y tá hỏi.
- Anh để tay lên ngực: " Đau lòng". Anh nói.
Anh vẫn thích đùa đến giờ phút cuối. hẳn nhiên là anh không chọn nhìn thấy chúng ta phân ưu bịn rịn thế này.
Lúc này vẫn chưa phải là vĩnh viễn không còn nhìn thấy nhau để nói câu giã từ vĩnh biệt ... Vì em tin rằng không giã từ có nghĩa là một ngày nào đó chúng ta lại gặp nhau trên một con đừờng khác có âm nhạc cho 2 ta cùng song ca như thuở trước. Có các em đàn trống theo sau. Có Thái Hiền chờ anh tập hát ...
Anh còn là thần tượng của Bố đấy, anh biết không. Bố xây Tượng đài cho anh từ lâu, có lẽ từ bài hát đầu tiên "Thà Như Giọt Mưa", thơ Nguyễn Tất Nhiên. Bố tôn giọng hát của anh thành thần tượng trong lòng âm nhạc của Bố. Trong suốt chặng đường dài cống hiến cho cuộc đời, từng bài hát Bố sáng tác cho riêng anh hát là từng khối Đá vàng nạm kim cương, làm bục bệ, để con trai Bố trở thành ngôi sao lấp lánh trong lòng người hâm mộ ...
Và sắp tới đây người ta sẽ được nghe anh hát những bài hát cuối đời. Trong loạt bài hát phổ thơ Bích Khê này, Chàng hát thật đắm say, thật lạ, thật hay, như kể chuyện cho chỉ một người nghe ... một Chuyện dài...
Những ân tình giữ lại và mang theo.
Bó Hoa Lòng này em thay anh gửi đến thính giả muôn phương đã yêu thương mến mộ Tài hoa Duy Quang. Xin Tạ ơn Đời.
Bông Hoa cho tình Bằng hữu. Trong các cuộc vui, bạn hãy nhớ đến Duy Quang. Tiếng cười rộn rã là thiệp mời "Ai kêu tôi đó ?". Xin cám ơn Bạn.
Cùng Các Em thương yêu hãy nhớ đến anh mỗi lúc chơi nhạc, lúc hát. Tuy không cầm được đàn chơi chung hát chung với Các Em nữa nhưng anh sẽ mang theo anh hình ảnh Các Em lúc trình diễn, lúc tập dợt, để còn được chơi nhạc chứ.
Cùng em Đạt anh không quên. Định mạng thần kỳ đã sắp xếp để em là cái chân đưa đón anh đi các nơi anh cần đến . Lúc anh trở thành phế nhân em đã như thiên thần giúp đỡ anh. Cám ơn em.
Thưa Bố,
Bố kỳ vọng nơi con rất nhiều nhưng con làm được chẳng bao nhiêu.
Con xin lỗi.
Xin Bố tha thứ con bất hiếu.
Ghi chú: Trong những ngày cuối đời, Duy Quang đã chuyển tải ý anh và tôi ghi lại. Kể lại chuyện tình ngắn ngủi trong căn phòng thăm nuôi bệnh nhân với Duy Quang, cảm giác như hai chúng tôi viết chung Bản tình ca muôn thuở.
Hồn phiêu diêu ... tiếng kinh theo gió.
Em vào mộng ... đợi anh về.
Trong giấc chiêm bao ...
Chia sẻ cùng bạn đọc thân mến vài kỷ niệm về "Những ngày xưa yếu dấu với Duy Quang".
Nói lên sự ngưỡng mộ một Tài hoa. Và hãnh diện mang tên anh: Julie Quang
(còn tiếp)
Julie Quang
2012
Nguồn: gio-o.com