Duy Quang - người đã đi tìm động hoa vàng
- Details
- Written by Lê Tâm
- Hits: 3417
19.12.2012
Vĩnh biệt tiếng hát ngọt ngào của người ca sĩ đã đưa bao thế hệ người nghe "lên non tìm động hoa vàng nhớ nhau".
Duy Quang sinh năm 1950 tại Hà Nội, là anh cả trong gia đình có 8 người con của nhạc sĩ Phạm Duy. Khi bắt đầu đi hát cũng là lúc anh kiếm tiền phụ giúp bố mẹ nuôi các em. Ngay từ bé, anh đã bộc lộ niềm say mê âm nhạc, không được cha ủng hộ nhưng cuối cùng, Duy Quang vẫn chọn để đến với nguồn cảm hứng lớn nhất của đời anh.
Nhạc sĩ Phạm Duy không muốn các con theo con đường nghệ sĩ đầy khổ ải của mình, thế nhưng đến khi không thuyết phục được, ông đã dành cho con trai rất nhiều ca khúc được viết theo kiểu "đo ni đóng giầy" rất phù hợp với chất giọng, như Em hiền như masoeur, Thà như giọt mưa, Còn một chút gì để nhớ, Hai năm tình lận đận, Cô Bắc Kỳ nho nhỏ, Chỉ chừng đó thôi, Yêu là chết trong lòng, Tóc mai sợi vắn sợi dài, Đưa em tìm động hoa vàng...
Ngoài ca hát, Duy Quang còn sáng tác một số ca khúc được rất nhiều người yêu thích như Kiếp đam mê, Vì yêu em... để nói lên tiếng nói của lòng mình và dành tặng cho những người đàn bà đã từng đi qua đời anh.
Duy Quang không chỉ có "Hai năm tình lận đận" như tên một ca khúc, hầu như suốt đời anh khổ vì những mối tình. Julie Quang - người vợ đầu và anh từng một thời được xem là một cặp đôi vàng của làng nhạc trẻ Sài Gòn, vậy mà cũng không gắn bó được với nhau lâu. Sau đó là đến Mỹ Hà, rồi Yến Xuân, vậy mà cuối đời anh vẫn một mình. Có lẽ số Duy Quang gắn liền với chữ "tình lận đận".
Duy Quang trưởng thành ở Việt Nam. Qua Mỹ, anh vẫn tiếp tục là tiếng hát được nhiều người yêu mến bởi nó đầy chất trữ tình và có sự sang trọng của dòng nhạc thính phòng. Càng trải đời, Duy Quang hát càng hay hơn, tiết mục nào trên sân khấu của anh cũng như lời thủ thỉ tâm tình của một chàng lãng tử, qua bao nhiêu phong trần đã tìm về bến cũ. Có những ca khúc như Đưa em tìm động hoa vàng, Cây đàn bỏ quên, Em hiền như masoeur mà không phải Duy Quang hát, bài hát dường như cũng đã mất quá nửa chất tình tứ.
Duy Quang hiền lành, chỉn chu như giọng hát của anh. Năm 2005, anh trở lại Việt Nam để mở một phòng trà ca nhạc. Khán giả yêu mến anh thường xuyên được gặp gỡ, trò chuyện cùng anh vô cùng thân mật. Chưa bao giờ Duy Quang tỏ vẻ mình là nghệ sĩ. Trải qua bao nhiêu sóng gió ở đời, Duy Quang vẫn thường xuyên nhận mọi lời trách cứ về phía mình, chưa hề đẩy cho một ai.
Bệnh tật đến với anh quá bất ngờ. Sau một đêm diễn ở Hà Nội, ca sĩ Duy Quang cảm thấy rất mệt và được người nhà đưa vào bệnh viện Việt Ðức. Ở đó, các bác sĩ cho biết anh bị căn bệnh ung thư gan vì đã phát hiện khá muộn. Sau khi về lại Mỹ, Duy Quang vào bệnh viện Orange Coast chữa trị, thân hình ốm yếu đi mỗi ngày.
Duy Minh - em trai anh cho biết: "Anh tôi biết bệnh mình khó qua khỏi, nhưng bao giờ anh cũng động viên mọi người, chỉ sợ mọi người quá suy sụp về anh. Lúc nào tỉnh táo anh đều cố tỏ ra vui vẻ, nhưng trong lòng anh, tôi biết anh buồn lắm chứ, có ai muốn từ giã cuộc sống bất ngờ thế này đâu. Nhất là anh lại là một giọng ca được nhiều người yêu mến trên sân khấu".
Ngày 2.12, tại Mỹ, các anh em nghệ sĩ đã tổ chức một chương trình ca nhạc động viên tinh thần, giúp Duy Quang có thêm sức mạnh để chống lại bệnh tật. Chương trình đã thu hút một số lượng khán giả yêu mến Duy Quang kỷ lục chưa từng thấy.
Sau phần trình chiếu những hình ảnh ghi lại cuộc đời sinh hoạt văn nghệ của ca sĩ Duy Quang, do Duy Ðức - người em út của anh thực hiện, Duy Quang được bạn bè nghệ sĩ dìu lên sân khấu trong sự reo hò nồng nhiệt của khán giả. Với làn hơi khá yếu nhưng giọng nói vẫn rõ ràng, Duy Quang ngỏ lời cảm tạ và rất xúc động trước sự có mặt của mọi người. Đó là lần cuối cùng, Duy Quang xuất hiện trước đông đảo khán giả như một người nghệ sĩ của những bản tình ca nồng nàn lãng mạn.
Vĩnh biệt Duy Quang, người hâm mộ sẽ nhớ mãi hình ảnh anh - một người đàn ông lịch lãm trên sân khấu tình ca. Có lẽ nhiều người sẽ luôn coi như anh đang ở đâu đó, đang trong một chuyến phiêu du cùng người tình nhỏ, rong chơi lên non tìm động hoa vàng. "Thôi thì thôi chỉ là phù vân/Thôi thì thôi nhé có ngần ấy thôi/Chim ơi chết dưới cội hoa/Tiếng kêu rơi rụng giữa giang hà/Mai ta chết dưới cội đào/Khóc ta xin nhỏ lệ vào thiên thu".
Xin giã biệt anh bằng một giọt lệ nhỏ vào thiên thu!
Lê Tâm
Theo Dân Việt