Chủ nhật nào, tôi im hơi, vì đợi chờ không nguôi ngoai. Bước chân người, đến với tôi thì muộn rồi...
Em chưa kịp đến thăm anh, thì anh đã ra đi. Em vẫn còn nhớ những ngày đầu khi em mới 20 tuổi, vừa bước chân vào con đường âm nhạc, anh đã giao cho em trọng trách đệm đàn trường ca Con Đường Cái Quan tại Nha Trang và anh đã giúp đỡ khuyến khích cho em rất nhiều trong con đường sự nghiệp âm nhạc.
Anh đã cho em một gia tài âm nhạc để em trưởng thành. Em xin cám ơn em rết nhiều. Một đời ghi nhớ sự giúp đỡ của anh và tình thương của anh đã dành cho em. Cầu mong anh yên bình nơi cõi vĩnh hằng.
Em Ánh
Nguyễn Ánh 9