27. Cho Tuổi Ô Mai
- Chi tiết
- Phạm Duy
- Lượt xem: 4602
Nữ Ca
Nữ ca được soạn ra khi tôi bị lôi cuốn bởi những tờ báo dành riêng cho ''tuổi ô mai''. Nhưng nó cũng được soạn ra để cho con gái yêu là Thái Hiền hát, giống như những bài CÔ BẮC KỲ NHO NHỎ, THÀ LÀ GIỌT MƯA (thơ Nguyễn Tất Nhiên) được phổ nhạc để ''lăng xê'' Duy Quang, lúc đó mới bước vào nghề. Chính nhờ các con tôi đi theo phong trào nhạc trẻ, tự thành lập một ban nhạc lấy tên là The Dreamers mà tôi dùng ''style'' nhạc trẻ để chuyên chở nhạc ngũ cung.
Nữ ca với những bài TUỔI MỘNG MƠ, TUỔI HỒNG, TUỔI NGỌC, TUỔI THẦN TIÊN, TUỔI BÂNG KHUÂNG, TUỔI NGU NGƠ, TUỔI SỢ MA... xưng tụng cái tuổi tuyệt vời của các em gái và xin các em giữ chặt lấy nó, đừng... hít xì ke nghe! Tôi mở đầu loạt nữ ca với bài:
TUỔI MỘNG MƠ
(Saigon-1973)
Em ước mơ mơ gì, tuổi mười hai, tuổi mười ba ?
Em ước mơ em là, em được là tiên nữ
Ban phép tiên cho hoa biết nói cả tiếng người
Ban phép tiên cho người chắp cánh bay giữa trời.
Thật đẹp thay ! Thật đẹp thay ! Giấc mơ tiên !
Thật đẹp thay ! Thật đẹp thay ! Giấc mơ tiên !
Em ước mơ mơ gì, tuổi mười ba, tuổi mười bốn ?
Em ước mơ mang hồn, em mang hồn thi sĩ
Theo gió mưa em đi, hát xây mộng cho người
Trên cánh thơ tuyệt vời, hát yên vui cõi đời.
Thật đẹp thay ! Thật đẹp thay ! Giấc mơ hoa !
Thật đẹp thay ! Thật đẹp thay ! Giấc mơ hoa !
Em ước mơ mơ gì, tuổi mười tư, tuổi mười lăm ?
Em ước mơ em đẹp như trăng rằm tươi tắn
Thoa phấn son em mang chiếc áo dài khăn hồng
Em sẽ thi đua cùng với hoa khôi khắp vùng.
Thật đẹp thay ! Thật đẹp thay ! Giấc mơ xinh !
Thật đẹp thay ! Thật đẹp thay ! Giấc mơ xinh !
Em ước mơ mơ gì, tuổi mười lăm, tuổi mười sáu ?
Em ước mơ không nhiều, xin một điều yêu dấu
Không ước mơ xa xôi, ước mơ được nên người
Cô gái yêu nước Việt bước chân theo giống nòi.
Thật đẹp thay ! Thật đẹp thay ! Giấc mơ ngoan !
Thật đẹp thay ! Thật đẹp thay ! Giấc mơ ngoan !
Bài nữ ca số 2 ra đời để hưởng ứng công việc của báo TUỔI NGỌC dành riêng cho các thiếu nữ
thuộc vào tuổi ô mai.
TUỔI NGỌC
(Saigon-1973)
Xin cho em, một chiếc áo dài
Cho em đi, mùa Xuân tới rồi
Mặc vào người rồi ra
Ngồi lạy chào mẹ cha
Hàng lụa là thơm dáng tiểu thơ
Xin cho em, một chiếc áo mầu
Cho em đi nhẹ trong nắng chiều
Một chiều nhiều người theo
Ở ngoài đường, trên phố
Và lòng người như áo phất phơ.
Xin cho em một chiếc áo như mây hồng !
Xin cho em một chiếc áo như mây hồng !
(hát 2 lần nữa)
Xin cho em một mớ tóc dài
Cho em phơi ngoài hiên nắng rọi
Rụng một vài sợi thôi
Còn lại một con suối
Dòng mượt mà buông xuống chùm vai
Xin cho em một mớ tóc nồng
Êm như nhung, để em gối mộng
Mộng này là thần tiên
Mộng và người quyến luyến
Và chập chờn những bóng dáng quen.
Xin cho em một mớ tóc tơ xanh rờn !
Xin cho em một mớ tóc tơ xanh rờn !
(hát 2 lần nữa)
Xin cho em còn một xe đạp
Xe xinh xinh, để em đi học
Từng vòng, từng vòng xe
Là vòng đời nhỏ bé
Ðạp bằng bàn chân gót đỏ hoe
Cho em leo từng con dốc dài
Cho em suôi về con dốc này
Rồi một ngày mai đây
Từng kỷ niệm êm ái
Chở về đầy trên chiếc xe này !
Xin cho em nhiều thêm chuyến xe êm đềm!
Xin cho em nhiều thêm chuyến xe êm đềm!
(hát 2 lần nữa)
Bài TUỔI HỒNG là bài có nhiều tính chất của nhạc folk-rock nhất:
TUỔI HỒNG
(Saigon-1973)
Hôm nay em đi trời không có nắng
Nhưng sao đôi má em lại bừng bừng
Nơi em đi qua lửa không bốc cháy
Nhưng sao đôi má em như người say
Em không hung hăng giận, hay tức tối
Em không biết uống ly rượu người mời
Ðôi khi em đi hạt mưa giăng lối
Nhưng sao môi mắt em như mặt trời.
Tuổi Hồng soi ý soi ! Tuổi Hồng soi ý soi !
Tuổi Hồng soi ý soi ! Tuổi Hồng soi ý soi !
Hoa chưa ra hoa nụ hoa chưa hé
Nhưng em thơm mát hương mạ chiều hè
Thơm như bông lau đồi non xanh lá
Thơm như hơi ấm miếng trầu đỏ hoe
Sao em thơm như sầu riêng quê cũ
Sao em man mác như ruộng ngày mùa
Thơm như tay ôm của cha yêu quý
Thơm như mái tóc nơi mẹ hiền từ.
Tuổi Hồng dâng ý ơi ! Tuổi Hồng dâng ý dâng !
Tuổi Hồng dâng ý ơi ! Tuổi Hồng dâng ý dâng !
Mây xanh mây xanh chiều nay đi vắng
Nhưng em chắp cánh em lượn ngoài đồng
Mây xanh mây xanh nhiều khi mây đứng
Nhưng em phơi phới bay vào trời quang
Không vun mây đen và không giông tố
Em như cơn bão trên ngọn rừng già
Không nghe chim bay và không nghe gió
Nhưng em vi vút em bay mịt mù.
Tuổi Hồng bay ý bay ! Tuổi Hồng bay ý bay
Tuổi Hồng bay ý bay ! Tuổi Hồng bay ý bay
Không ai ca vang ngoài kia trên phố
Không ai ca hát nơi này, phòng nhà
Nhưng trong tim em nhịp vui lia liá
Trong tai em réo muôn vàn lời ca
Chưa ai cho em một câu ân ái
Chưa ai đưa lối hoa mộng đường dài
Em chưa nghe thiên tình ca êm ái
Nhưng em đã bước chân vào huyền thoại.
Tuổi Hồng ơi ý ơi ! Tuổi Hồng ơi ý ơi !
Tuổi Hồng ơi ý ơi ! Tuổi Hồng ơi ý ơi !
Bài TUỔI HỒNG của tôi đã được một bạn đồng nghiệp Hoa Kỳ là James Durst soạn lời ca Anh Ngữ
nhan đề THE ROSEY YEARS. Bài này đã được thu vào băng nhạc và dĩa hát ở Hoa Kỳ, cũng như
bài BÉ BẮT DẾ với nhan đề LITTLE CHILD, CATCH A CRICKET.
THE ROSEY YEARS
Music and original text by Pham Duy
English Lyrics by James Durst
There is no sun up in the sky
Yet I am warm and don't know why
There is no fire where I go
Ad yet I feel myself aglow.
It's not the lightning in the wine
That makes my eyes so brightly shine
The rain falls lightly through the trees
But it can't douse this flame in me.
O o shine ! O o shine !
O o shine ! O o shine !
A lotus reaching for the sun
The road of life has just begun
A fragreant flower yet to bloom,
A precious bud to blossom soon.
The clouds have vanished from the sky
Like the birds in paradise I fly
Like silver gulls along the shore
Above a vibrant earth I soar.
O o fly ! O o fly !
O o fly ! O o fly !
No one is singing in the street
And yet I feel the joyful beat
The pounding rhythms of the heart
And wondrous voyages they chart.
A thousand songs ring in my ears
Embracing all my hopes and fears
There is no future in a dream
I'm standing somewhere in between.
O o dream ! O o dream !
O o dream ! O o dream !
Các bạn còn có thể coi một mẩu video với hai ca sĩ Hoa Kỳ đó hát bài TUỔI HỒNG này...
Ba bài nữ ca đầu soạn theo nhịp rock, nhưng giai điệu vẫn nằm trong ngũ cung Việt Nam. Bài TUỔI
MỘNG MƠ là nét nhạc của bài Lưu Thủy...
... Nữ ca TUỔI THẦN TIÊN thì có một nhạc ngữ và cấu phong khác ba bài trước.
TUỔI THẦN TIÊN
(Saigon-1973)
Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền
Một dòng sữa thơm xa xôi còn truyền
Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn
Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn.
Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào
Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào
Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu
Có thêm ông bà tóc trắng da nheo.
Ðường ngôi rẽ, tóc xanh, tóc chưa dài
Guốc đây rồi, còn thêm giầy mới
Ðường ra ngõ thấy xa tít chân trời
Viên kẹo đường, ngậm hoài chẳng tan.
Tuổi thần tiên sống theo hoa học trò
Phượng về thắm tươi trên sân trường nhà
Tuổi thần tiên rướn lên theo thầy cô
Phá vỡ sương mù, theo ánh sáng xa.
Tuổi là cây bút thon thon ngọc ngà
Tuổi là sách thơm, trong như ngoài bìa
Tuổi là tay viết xanh xanh hàng chữ
Ép trong đôi tờ, cánh bướm đã khô.
Tà áo trắng phất phơ, gió la đà
Trên đường chiều mùa Thu, đầy lá
Cỏ trinh nữ tắm trong phấn thông mờ
Khi mưa về, e thẹn cỏ hoa.
Tuổi thần tiên có quê hương hoà bình
Một làn khói lam bay ngang đầu đình
Tuổi thần tiên, lúa thơm tho đầy gánh
Tiếng ca dân mình, gạo trắng trăng thanh.
Tuổi thần tiên có con sông thật dài
Và nhà máy to kêu vang hồi còi
Tuổi thần tiên có quê hương đổi mới
Nước non thanh bình cho bé yên vui.
Mùa Xuân đến, lên chùa phát tâm nguyện
Nơi Phật đường, tuổi thêm thần tiên
Mùa Ðông đến với đêm Chúa êm đềm
Giáng Sinh về, đẹp tuổi thần tiên.
Nữ Ca TUỔI SỢ MA rất vui! Trong bài hát, có đầy đủ các loại ma... Chỉ thiếu có ma femme thôi !
TUỔI SỢ MA
(Saigon-1973)
Ðêm qua em gặp ma, ma lem luốc con ma đen ngòm
Tóc ma dài, áo với quần tả tơi dơ dáy
Ðêm qua em gặp ma, ma da trắng nhe đôi răng vàng
Con ma bùn, ma gàn gàn dở dở ương ương.
Ðánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma
Loài ma qủy dữ, phải đánh !
Ðánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma
Loài ma qủy dữ phải thua !
Ðêm qua em gặp ma, ma men mắt say sưa đỏ ngầu
Giơ tay chào ma cờ bạc đầu râu xơ xác
Ðêm qua em gặp ma, con ma túy xanh xao mơ màng
Ma kinh hoàng, ma cà rồng thuộc loại Ma Vương.
Ðánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma
Loài ma qủy dữ, phải đánh !
Ðánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma, đánh con ma
Loài ma qủy sẽ phải thua !
Ðêm qua em gặp ma, ma gian ác, ma cô lọc lừa
Sống nương nhờ nơi ai lầm và nơi ai lỡ
Ðêm qua em gặp ma, con ma giáo lưỡi cong to mồm
Ma om xòm, bao nhiêu lần làm hại lương dân.
Ðánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma
Lũ mafia, loài ma khủng bố
Ðánh, đánh, đánh con ma, đánh con ma
Loài ma đầu trữ, đầu cơ !
Ðêm qua em gặp ma, nhưng em đánh cho ma tan tành
Ma vô hình, nhưng chúng mình phải giơ tay đánh
Ðêm qua em bình an, ma đánh thức em ngay bên giường
Nhưng ma này, ma dịu dàng gọi là maman !
Hỡi bé ! Hãy nên ngoan ! Hãy nên ngoan ! Hãy nên ngoan !
Ðừng cho Mẹ mắng ! Phải ngoan !
Maman ! Hỡi Maman ! Hỡi Maman ! Hỡi Maman !
Mẹ yêu, mẹ mến, mẹ thương !
Bài TUỔI XUÂN mô tả cô bé quá yêu đời, yêu người và chỉ sợ con tim nhỏ bé của mình sẽ bị vỡ
toang vì tình yêu.
TUỔI XUÂN
(Saigon-1973)
Bỗng dưng yêu đời ! Bỗng dưng yêu đời !
Nhìn mây trăng trắng bay trên nền trời
Nhìn mây trăng trắng bay ra ngoài khơi
Bỗng dưng yêu đời ! Bỗng dưng yêu đời !
Tình yêu thứ nhất quê hương đẹp ngời
Rồi yêu kế tiếp năm châu mọi nơi.
Yêu biết bao cuộc sống
Yêu biết bao cuộc đời
Yêu từ ngày hôm nay
Yêu sẽ yêu còn dài.
Bỗng dưng yêu người ! Bỗng dưng yêu người !
Từ nơi xóm vắng hay trên lộ đầy
Từ nơi phố đó hay trong làng đây
Bỗng dưng yêu người ! Bỗng dưng yêu người !
Ở trong thương xá hay trên vỉa hè
(hoặc) Ngồi xe lam lắc rung rinh đường quê.
Em mến yêu trẻ thơ
Em kính yêu ông già
Yêu Thầy và Cô
Yêu kiếp em học trò.
Bỗng dưng vui nhiều ! Bỗng dưng vui nhiều !
Niềm vui thứ nhất, ba nuông mẹ chiều
Và vui thêm nữa anh yêu, chị yêu
Bỗng dưng vui nhiều ! Bỗng dưng vui nhiều !
Niềm vui kế tiếp không chê giầu nghèo
Và vui chót hết, em luôn được yêu.
Ðâu xá chi đẹp xấu
Em nết na yêu kiều
Nên nhiều người đi theo
Yêu sẽ cho gặp nhiều !
Bỗng dưng mơ màng ! Bỗng dưng mơ màng !
Tình thương yêu đến ôi sao vội vàng
Tình yêu chất chứa ôi trong buồng tim
Bỗng dưng mơ màng ! Bỗng dưng mơ màng !
Một con tim bé bao nhiêu là tình
Chỉ lo nó vỡ con tim đẹp xinh.
Nhưng em không sợ tim mình vỡ toang
Nhưng em không ngại tim mình vỡ toang
Em ca em hát, em vui rộn ràng
Em ca em hát, em vui rộn ràng
Là la la là la la là là...
Tôi càng đi vào nữ ca, tôi càng tìm ra những nữ tính như là vu vơ, ngu ngơ, ngù ngờ trong bài hát
này:
TUỔI NGU NGƠ
(TUỔI VU VƠ)
(Saigon-1973)
Tuổi nào hay tủi thân
Và hay khóc với hay dỗi hờn
Tuổi nào hay ngạnh ương,
Tuổi hay bĩu môi và nguýt lườm
Có khi vùng vằng lui tới
Có khi ngồi thừ không nói
Có khi nằm dài co ro bụng đó
Tuổi nào khi dửng dưng,
Ðang náo nức bỗng dưng thoáng buồn
Tuổi nào nũng nịu luôn,
Rồi gay gắt âm thầm não nuột
Có khi cười đùa thân thiết
Có khi thiệt rầu muốn chết
Sống trong nhiệt cuồng,
Yêu ghét liên miên
Dễ thương thay cái tuổi ngù ngờ
Tuổi ơ hờ, tuổi ngu ngơ hờn giận vu vơ !
Tuổi nào mở lòng ra,
Thả theo gió bay đi bốn mùa
Tuổi còn thêu dệt hoa
Và bốn chữ ''ái tình tôn thờ ''
Phất phơ một hồn đom đóm
Khát khao một vùng ánh sáng
Muốn dâng mình vào trong cơn lửa sống
Tuổi thường hay ngẩn ngơ,
Tuổi say đắm tương lai ngóng chờ
Tình gần bỗng vội xa,
Rồi khép nép xưng tội hững hờ
Có khi ngồi nhà vui quá
Có khi sầu về trên phố
Viết hay đọc hoài không hết phong thư.
Dễ thương thay cái tuổi dại khờ !
Tuổi trông chờ, tuổi ngây thơ
Huyền ảo như mơ !
Tuổi là của tình thương,
Từ con rắn đến voi, đến hùm
Kể luôn tới loài dun, dù nó dữ hay là nó hiền
Có thiên thần, thì cũng có
Lũ ác quỷ ở bên đó
Thế nên tuổi dành ngu ngơ ở giữa
Tuổi là của vị tha,
Tuổi thương sót biết cho mấy vừa
Tuổi một ngày một xa,
Thì hãy giữ cho tuổi không nhoà
Giữa nơi lọc lừa gian trá,
Vẫn mang một niềm tha thứ
Sống trong rừng già, nhún bước nai tơ.
Dễ yêu thay cái tuổi thật thà !
Tuổi nhân từ,
Tuổi đương tơ độ lượng bao la !
Trong bài TUỔI BÂNG KHUÂNG sau đây, cô bé Việt Nam tự hỏi mình sao không phải là hoa, là lá ,
là cỏ, là cây, là mây, là gió, là trăng, là suối, là biển, là núi, là bướm, là chim... Nó được soạn ra
trong lúc có danh từ hoà hợp hoà giải cho nên nó cũng đưa ra hình ảnh một khu rừng, trong đó cây
chen vai hoà hợp quanh năm, cho nên khu rừng mới cao được! Ðại ý, nó muốn nói : ''Ta phải đoàn
kết thì nước ta mới lớn được''...
TUỔI BÂNG KHUÂNG
(Saigon-1973)
Sao em sao em không là hoa lá ?
Sao em sao em không là cỏ cây ?
Sao em sao em không là cơn gió ?
Sao không như mây trên đồi cỏ xa ?
Như hoa đua nhau khoe mầu tươi thắm ?
Như cây chen vai hoà hợp quanh năm ?
Cây không xa nhau nên rừng cao lắm.
Mây đem mưa vui trên ruộng thơm nồng.
Sao em sao em không là suối nhỏ ?
Cho trăng bơ vơ soi mặt ngàn thu.
Sao em sao em không là sóng cả ?
Reo vang reo vang trong lòng biển xa
Sao em sao em không là cánh bướm ?
Sao em sao em không là chân chim ?
Sao em sao em không là hương phấn ?
Cho em bâng khuâng đi tìm, đi tìm !
Em nghe em nghe như là cát trắng
Ðôi khi đôi khi u buồn thở than.
Trong đêm lao xao những lời trách mắng
Em nghe trăng sao như tủi thân
Sao em không như một thời gian báu ?
Không lâu, không lâu giải hoà niềm đau.
Yêu nhau, yêu nhau cho đời nương náu
Thương nhau thương nhau như tự hôm nào.
Sao em sao em không là tất cả ?
Nay đây, nay đây mai lại về xa
Sao em sao em không là tất cả ?
Chung nhau, chung nhau một cuộc tình ta
Sao em sao em vẫn còn mơ mãi ?
Sao em sao em vẫn còn chơi vơi ?
Tay em phân vân se làn tóc rối
Trong đêm bâng khuâng nhớ mình, nhớ người !
Tới đây thì cô bé đã từ 13, 14 đi tới tuổ 18 rồi ! Ðã ''biết buồn'' rồi ! Tôi soạn chung với Ngọc Chánh
bài TUỔI BIẾT BUỒN, để dự thi ÂM NHẠC QUỐC TẾ ở Tokyo. Với giọng hát Thanh Lan, bài này
đã được vào chung kết.
TUỔI BIẾT BUỒN
(Saigon-1973)
Buồn đã tới rồi, một buổi sáng mưa rơi
Mưa đã cuốn mây về dĩ vãng xa vời
Ôi những bước chân chim có nhớ vườn hồng
Nhớ khung cửa song ? Và còn nhớ tới em không ?
Buồn đã tới rồi, một chiều tím trên sông
Làm cho úa vàng từng mộng ước tươi hồng
Ôi những chú nai tơ, Công Chúa rừng già
Nơi hoang đường xa, cửa đà khép ngăn em về.
Nhớ bé xưa, cùng chơi đuổi nhau dưới bóng hàng cây
Nấu nướng hay nhẩy dây, vòng chơi cuốn theo tuổi say
Nụ hoa dắt trên đầu, tặng nhau đứng bên cầu
Ai ngờ dòng đời đang cuốn mau.
Buồn đã biết rồi thì chờ đến cơn vui
Bàn chân ấu thời dần mạnh bước chân đời
Mang dĩ vãng trong tay trên quãng đường dài
Lưu vật còn đây, rồi còn tiếc thơ ngây hoài.
Buồn đã tới rồi, một buổi tối không trăng
Tình len lén vào cửa mở lớn tim nàng
Ôi những phút say sưa, những phút dịu dàng
Yêu người mà sao lòng còn mãi băn khoăn
Buồn đã tới rồi, cả một trắng đêm khơi
Tình đã hoen mầu vàng cả tóc mây ngời
Ôi những mối dây tơ đã rối mù rồi
Oan tình đầy vơi, mở rộng lưới giam bao người.
Nhớ lúc vai kề vai dìu nhau đi giữa hàng dương
Thấy bóng soi hồ trong, ngừng chân dưới gốc đồi thông
Nụ hôn lúc ban đầu, thần tiên dẫn ta vào
Ai ngờ cuộc tình tan vỡ mau !
Buồn đã biết rồi từ thuở biết thương yêu
Tình sẽ lớn dần và buồn sẽ thêm nhiều
Mang những vết thương đi trong cõi tình dài
Ôi tuổi buồn ơi ! Tuổi còn mãi theo ta hoài.
Tôi xin nhắc lại là vào giữa những năm 60, tôi có soạn bài NGÀY EM HAI MƯƠI TUỔI cho một
người bạn gái. Bài này bây giờ có thể coi như là bài kết của loạt MƯỜI BÀI NỮ CA, khởi sự từ tuổi
13 nay ngưng lại ở tuổi 20 là vừa !
Hình như khi nào tôi đã đi vào một đề tài rồi, thì khi tôi đi qua những đề tài khác, tôi cứ bị đề tài cũ
ám ảnh hoài. Do đó mà có cái vụ soạn ra một bài rồi mười năm sau, bài đó được dùng để làm bài
chót cho một thứ chương khúc trong đó có nhiều bài cùng nằm chung trong một đề tài.
NGÀY EM HAI MƯƠI TUỔI
(Saigon-1961)
Ngày em hai mươi tuổi
Tay cắt mái tóc thề
Giã từ niềm vui nhé
Buồn ơi ! Hãy chào mi !
Ngày em hai mươi tuổi
Chưa biết nhớ nhung gì
Trên nụ cười mới hé
Ôi ! Ðã thoáng qua tuổi thơ
Khi suốt đêm hồn ngơ
Nghe trái tim ngủ mơ.
Ôi ! Khi ánh trăng thẩn thơ
Ru giấc mơ hiền khô
Môi tiết trinh nở hoa.
Ôi ! Bỗng sáng nay đàn chim
Bay tới thương dùm em
Thương sót hoa tàn đêm
Ôi ! Nghe gió reo ngoài hiên
Mưa sẽ rơi triền miên
Sẽ hết chuyện thần tiên.
Ngày em hai mươi tuổi
Tay níu chân cuộc đời
Cho ngừng lời giăng giối
Thời gian cũng đừng trôi.
Ngày em hai mươi tuổi
Mới chớm biết yêu người
Ðã buồn vì duyên mới
Rồi đây sẽ nhạt phai.
Phạm Duy