Một chiều biên khu Ngồi ôm cây súng dài Chợt nghe tiếng chim cười Lòng tôi thêm nhớ ai Người bạn tôi ơi Người con của đất Việt Ở bên phía quân thù Người còn thức hay mơ. Bên tê là phía sầu u Có người dân Việt Gục đầu trên đất tù Bên ni là phía tự do Ðã nhờ Cha già Mà toàn dân ấm no.
Trở về làng xưa Ðể xem hoa bốn mùa Nở trên xác quân thù Người vui trong gió Thu Giặc về làng đây Buộc anh cây súng này Là mưu kế đem bày Dùng để giết nhau đây. Anh ơi ! Quay súng lại ngay Máu người dân Việt Còn cần cho luống cầy Tôi mong từng phút từng giây Sống chẳng oán thù Ðể chờ anh tới đây.